Chuyện Cảm Động

09. Cô Giáo Đặc Biệt

Tên cô là Thompson. Khi cô đứng trước cửa lớp trong ngày đầu của niên học, cô đã nói dối với các học sinh của mình một điều. Cũng như tất cả các giáo viên khác, cô nhìn tất cả các học sinh và nói rằng cô yêu chúng đồng đều như nhau. Nhưng điều đó đã không xảy ra hoàn toàn đúng, bởi ngồi ở hàng ghế đầu là cậu bé có cái tên Teddy Stoddard. Cô Thompson đã nhìn thấy Teddy từ năm trước, và chú ý rằng nó chẳng gần gũi và hoà đồng với các bạn, rằng quần áo nó lúc nào cũng xộc xệch, và mỗi khi cô nhìn thấy nó thì nghĩ nó cần phải đi tắm rửa sạch sẽ.

09cogiaodacbiet learning 1782430 1280

Teddy có vẻ như không được vui vẻ. Những điều đó làm cho cô Thompson thật sự có hứng để phê vào tờ bài kiểm của Teddy một dấu X đỏ đậm, theo sau đó là một chữ "Kém" to tướng ở đầu trang giấy. Ở trường cô Thompson dạy có một quy định là, các giáo viên chủ nhiệm phải đọc lại học bạ của tất cả học sinh trong lớp. Và khi cô đọc, cô đã cố ý xếp học bạ của Teddy để đọc cuối cùng. Tuy nhiên, cô rất bất ngờ khi đọc học bạ của cậu bé.

Giáo viên lớp một của cậu viết rằng, "Teddy là một cậu bé sáng dạ và vui vẻ. Cậu biết sắp xếp công việc rất gọn gàng và rất ngoan ngoãn... Cậu là niềm vui cho những người chung quanh." Cô giáo lớp hai viết, "Teddy là học sinh xuất sắc, được các bạn trong lớp yêu mến, nhưng cậu bé đang gặp phải vấn đề lớn vì mẹ cậu đang ở trong giai đoạn cuối của một căn bệnh nan y, và cuộc sống ở nhà đang phải đối diện nhiều khó khăn." Cô giáo lớp ba phê rằng, "Cái chết của mẹ là một nặng nề cho cậu bé. Cậu đã cố gắng rất nhiều, nhưng người cha dường như không quan tâm nhiều đến cậu, và nếu tình trạng này tiếp tục sẽ ảnh hưởng lớn đến cậu bé." Cô giáo lớp bốn của Teddy thì viết, "Teddy sống thu mình với bạn bè, và không tỏ ra thích thú với chuyện học hành. Cậu không có nhiều bạn bè và thỉnh thoảng lại ngủ gục trong lớp."

Bấy giờ, cô Thompson nhận ra được vấn đề, cô cảm thấy xấu hổ với chính mình và cầu nguyện xin Chúa tha thứ cho những suy nghĩ hời hợt trước kia. Cô cầu xin Chúa hướng dẫn mình cách nào để giúp cậu học trò nhỏ Teddy. Rồi đến dịp lễ Giáng sinh, cô Thompson còn cảm thấy tệ hại hơn khi mà tất cả học trò đều đem những món quà thật xinh xắn đến tặng cô, trừ ra quà của Teddy. Cậu bé gói quà thật vụng về trong một tờ giấy màu nâu mà người ta dùng để gói rau quả. Cô giáo Thompson cố gắng lấy can đảm để mở gói quà trước toàn thể học sinh của mình. Một vài đứa trẻ bật cười khúc khích khi cô lấy ra một chiếc vòng đá giả kim cương đã rớt mất mấy hột đá, và một chai nước hoa chỉ còn lại một phần tư chai. Nhưng cô Thompson làm bọn học sinh im bặt khi cô khen chiếc vòng đẹp quá, rồi cô đeo vòng vào tay, sau đó cô còn xịt một chút nước hoa lên cổ tay nữa. Cuối buổi học hôm đó, Teddy Stoddard ở lại trường thêm một chút, cậu đến nói với cô giáo, "Cô Thompson, hôm nay cô có mùi giống y như mẹ con trước kia vậy." Sau khi bọn trẻ đi về hết, cô Thompson khóc cả tiếng sau đó. Và chính cái ngày đó, cô không còn "dạy đọc", "dạy viết" hay "dạy toán" nữa. Thay vào đó, cô bắt đầu "dạy học" một cách thật sự.

Cô Thompson cũng quan tâm đặc biệt đến Teddy. Khi cô cùng học với cậu bé, dường như đầu óc cậu sống động lại như xưa. Cô càng khuyến khích bao nhiêu, Teddy càng hưởng ứng lại bấy nhiêu. Cuối năm học đó, Teddy trở thành học trò giỏi nhất lớp, và mặc dù cô giáo Thompson đã nói rằng cô yêu tất cả học sinh như nhau, cô vẫn yêu Teddy hơn cả. Một năm sau, cô tìm thấy một mảnh giấy dưới cửa nhà mình, Teddy nói rằng cô là cô giáo tuyệt vời nhất mà cậu có trong cả cuộc đời mình. Sáu năm trôi qua cho đến khi cô lại nhận được mẩu tin từ Teddy. Cậu viết rằng cậu đã học xong trung học, cậu đứng thứ ba trong lớp, và cô vẫn là cô giáo tuyệt vời nhất từ trước đến nay trong đời cậu. Sau đó bốn năm, cô lại nhận một mẫu tin khác từ Teddy, nói rằng trong lúc cuộc sống khó khăn hơn trước, cậu vẫn ráng trụ lại trường, và sắp tới sẽ tốt nghiệp đại học với bằng thủ khoa. Cậu quả quyết rằng cô Thompson vẫn là cô giáo tuyệt nhất và là người cậu yêu mến nhất từ trước đến giờ.

Và bốn năm nữa trôi qua. Một lá thư khác lại đến. Lần này Teddy giải thích rằng sau khi lấy được bằng cử nhân, cậu đã quyết định đi xa thêm một chút. Lá thư nói rằng cô vẫn luôn là cô giáo tuyệt vời nhất của teddy. Nhưng bây giờ, tên của cậu dài hơn trước một chút - và chữ ký trong lá thư là Tiến sĩ Teddy.

Câu chuyện chưa kết thúc ở đây. Bạn thấy đó, một lá thư khác lại xuất hiện. Teddy nói rằng cậu đã gặp người con gái này và dự định sẽ kết hôn với cô ta. Cậu giải thích rằng vì cha cậu đã qua đời mấy năm trước, cậu không biết cô Thompson có vui lòng ngồi ở vị trí là mẹ của chú rể trong nhà thờ vào lễ cưới của cậu hay không? Đương nhiên là cô Thompson đồng ý. Và thử đoán xem? Cô giáo đã đeo chiếc vòng đá cũ kỹ kia, với nhiều hạt đá đã rơi mất. Cô cũng dùng loại nước hoa để Teddy nhớ rằng mẹ mình đã dùng trong dịp lễ Giáng sinh năm xưa. Họ ôm lấy nhau rất xúc động, và tiến sĩ Stoddard nói thầm vào tai cô giáo, "Cám ơn cô Thompson đã tin tưởng con. Cám ơn cô rất nhiều vì đã cho con cảm giác mình quan trọng và cho con thấy con có khả năng thay đổi hoàn toàn cuộc đời mình." 

Cô Thompson xúc động, và trong nước mắt cô trả lời, "Teddy, con đã sai rồi! Con chính là người đã làm thay đổi suy nghĩ của cô, và Chúa là Đấng đã giúp sức, hướng dẫn để cô có thể thay đổi. Cô đã không biết phải dạy học thế nào cho đến khi gặp con."

Hễ làm việc gì, hãy hết lòng mà làm, như làm cho Chúa, chớ không phải làm cho người ta, vì biết rằng anh em sẽ bởi Chúa mà được cơ nghiệp làm phần thưởng. Hãy hầu việc Đấng Christ, tức là Chúa. (Cô-lô-se 3:23-24)

Pin It

Related Articles

Chúng tôi đang phát hành nhiều nhạc Music Video mới trên

Thông Tin

Mục Vụ Chia Sẻ Niềm Tin, Hy Vọng & Tình Yêu www.quangharvest.com  Email: info@quangharvest.com

Được lập nên từ tháng 05 năm 2015, là mục vụ nhằm truyền bá Tin Lành của Chúa trên các mạng xã hội cho tất cả mọi người ở khắp mọi nơi. Nguyện xin Chúa ban phước trên mục vụ ngày càng được mở rộng hơn.

Thống Kê Trực Tiếp 130 Quốc Gia

We have 2402 guests and no members online

Your Language